Đừng chối bỏ những cảm xúc bạn đang có hay những gì đang xảy ra .Sự thực là: Bạn không phải là một con người có ý thức về một thân cây, một ý nghĩ, một cảm xúc hay một kinh nghiệm.Khi bạn vượt lên trên thói quen phê phán, năng lực của cả vũ trụ sẽ luân lưu qua bạn.Lúc đó bạn không còn hành xử từ một rãnh mòn của thói quen nữa mà bây giờ bạn đã trở nên chân thực hơn.Mỗi thứ đều có một phẩm cách, một sự trong trắng và thiêng liêng.Đây chỉ là biểu hiện của cái Tâm vô hình, vô tướng, bản chất chân thực của bạn.Điều cần nhớ là những cảm xúc đó đến rồi đi như mây trên trời.Khi bạn đánh mất liên lạc với chính mình, bạn sẽ tự đánh mất mình trong thế giới của hình tướng (1).Nhưng nghệ thuật lắng nghe là một khả năng rất hiếm hoi.Niềm nở chỉ đơn thuần là có mặt và chú tâm đến những gì đang xảy ra mà không phản kháng, chê bai hay bác bỏ tình huống ấy.
