Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó.Tôi dẫn ông anh ra chỗ chải đầu.Nghĩa là không đứng trên người khác.Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy.Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh.Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì.Bởi bạn là người sòng phẳng.Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì.
