Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó. Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn! Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Còn James lại chẳng có thời gian. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh!
Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc.
Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi. James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.
Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Sau đó, hai anh em họ lại tiếp tục thi đỗ vào cùng một trường đại học và lại may mắn được xếp vào học chung một lớp. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp.
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo.
Giờ đây anh thường xuyên giúp các con làm bài tập. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. • Thời gian hoàn thành dự án? • Phạm vi thẩm quyền của tôi? • Những điểm cần kiểm tra, đối chiếu để đánh giá?