James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".- Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc.Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức.Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty.Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào?Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng.James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn.Và chính cậu là người sẽ làm điều đó.
