Một cá tính hài hước luôn sôi nổi kể chuyện, nhất là khi nói về thời niên thiếu của anh ở Hoboken, New Jesey. Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì. Hãy thử chọn một cái tên khác hay hơn xem.
Bởi trong một cuộc phỏng vấn thì không phải ai cũng có thể tự tin như vậy. Bạn yên tâm! Nếu điều khiển một cuộc họp ngắn gọn nhưng có đầy đủ những quyết định cần thiết thì bạn đã tạo được sự tín nhiệm của tập thể rồi. Một phong cách pha trộn và xoay theo tất cả những cung bậc tình cảm.
Nhưng thậm chí ngay sau khi đặt câu hỏi với những người phỏng vấn, bạn lại càng phải lắng nghe nhiều hơn nữa. Cái ghế của tôi cũng như của các vị khách mời đều được làm bởi các nhà thiết kế chuyên nghiệp hợp tác với CNN. Và từ đơn giản thì bao giờ cũng dễ hiểu.
Bây giờ thì các bạn có thích dùng từ bạn biết không để mở đầu tất cả các câu nói của mình không? Cũng cần nhớ rằng mặc dù việc nhìn người khác rất quan trọng, nhưng đừng vì thế mà nhìn họ trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống người ta nhé! Điều này rất khiếm nhã. Một đấng mày râu nói câu nào là khiến các bà các cô chết mê chết mệt câu ấy.
Sau lần thất bại ở đài phát thanh Miami, tôi đã tự nghiệm ra nguyên tắc này. Anh là người hăng hái nhiệt tình hơn hẳn những ứng viên khác. Bạn đã đề xuất và khuyến khích mọi người cùng bàn bạc một vấn đề nào đó.
Nếu người bên trái của tôi rất năng cười nói còn người bên phải lại im thin thít, nhiệm vụ của tôi là phải tạo sự hào hứng cân bằng cho cả hai bên. Thêm vào đó, hãy chọn đúng lúc để gây cười. Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói.
Bởi ấn tượng ban đầu bao giờ cũng quan trọng. Đâu là đội Bills? Đâu là đội Dolphins? Chữ số trên áo của họ thì hoàn toàn mù tịt. Âm thanh duy nhất mà các thính giả của tôi nghe được là một đoạn nhạc cứ hết to rồi lại nhỏ, mà chẳng kèm theo một giọng nói nào.
Chúng tôi đang ở xưởng in để in thiệp mời cho buổi họp mặt. Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill. Tôi rất thích cách nói hóm hỉnh của ông, nó không chỉ tạo ra những tiếng cười mà còn khiến người ta phải suy nghĩ.
Phải lập luận một cách cương quyết và sắc bén. Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã. Hay ít nhất cũng phải có một tờ giấy trong tay ghi mục đích và những nét chính của cuộc họp.
Sau cùng tôi hỏi Mitchum về Robert De Niro, một trong những nam diễn viên nổi tiếng lúc bấy giờ. Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình. Và tên tuổi ông cũng nổi tiếng như nghệ thuật Stengelese của chính ông vậy.