Chàng chỉ có thể nhét đầy hai túi lớn treo lên yên ngựa, nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đủ giúp chàng bón được một mảnh đất nhỏ phì nhiêu tươi tốt. - Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây đáng kính. Quả là may mắn không bao giờ ở bên tôi.
- Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch? Gia đình tôi mấy đời đều nghèo khó, rất nhiều đêm chúng tôi đã đi ngủ với cái bụng trống không, đói cồn cào. Nếu như theo lời thần Gnome và Bà chúa hồ thì rõ ràng anh đang lãng phí thời gian của mình ở đây.
Trước khi Nott kịp trả lời, anh nhận thấy áo quần Sid rách bươm, bám đầy đất và đôi giày thì lấm lem bùn đất. Nói cách khác, chúng mang lại sự may mắn vô tận. Chỉ có cách làm như vậy ngươi mới biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không hề mọc ở đây.
Chàng dường như quên mất sự hiện diện của mụ phù thủy hắc ám khuya hôm qua. Ta chỉ muốn hỏi ngươi một việc. Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu.
Đối với những người chỉ tin vào vận may thì việc tạo ra những điều kiện để được mya mắn xem chừng thật ngớ ngẩn. - Thì ra chuyện là như vậy. Thật ra, cây bốn lá chưa bao giờ mọc ở khu rừng Mê Hoặc cả.
Nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy sự nhú mầm, khai sinh của một loài cây bốn lá hay một loại cây nào cả. Giọng ca của chúng giúp hút bớt nước trong hồ. Ông vẫn tìn rằng mình còn có thể tạo nên may mắn cho chính mình.
Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm. Thế nhưng chàng đã biết được hai lý do tại sao Cây Bốn Lá thần kỳ chưa bao giờ mọc được trong khu rừng Mê Hoặc, và chàng tin chắc rằng mình sẽ còn biết nhiều hơn nữa vào ngày mai. Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.
Đêm đen tỏa xuống bao phủ khắp khu rừng. Anh cảm thấy mệt mỏi khi nghe mọi người đều nói những điều như nhau về cây bốn lá. Ta đã nói với tên hiệp sĩ áo đen kia rằng: cây bốn lá không thể nào mọc lên ở nơi nào có đá được.
Tay chàng rớm máu và dính đầy đất. và nhìn, nhìn thêm này. Anh đã luôn nghĩ rằng mình đáng được may mắn.
Sid bắt đầu leo lên các cây trong khu vực đã chọn. Tôi đã học hỏi rất nhiều khi đi quan sát những cửa hàng khác. Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình: