Gaudam Us

Trộm nhìn cấp trên nữ thay đồ, tôi không chịu được trước cơ thể tuyệt đẹp ấy

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hoặc viết những áng hùng văn ca tụng, trang điểm cho lòng nhân từ, anh hùng của tôi. Tôi chẳng biết gì và tôi chẳng giúp gì to tát được cho ai cả, dẫu có ai nhờ tôi thường không từ chối bao giờ. Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra.

    Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi. Đơn giản bạn chỉ viết ra cái cảm giác và sự xoay xở với đời sống quanh bạn. Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng.

    Con người dường không đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt. Cháu đã đi đến một xã hội mà cháu sẽ đợi và sẽ rủ con người đến. Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt.

    Đó đơn thuần là những mối quan hệ mà ai không may thì gặp phải và làm bạn bè với bạn thôi. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu. Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.

    Chà, ta thua hắn, có lẽ. Có lúc, ngồi bóc những gói mì chính khuyến mãi trong các hộp thuốc đánh răng ra để bán riêng… Nhiều khi nhìn những cảnh ấy, tôi cảm thấy buồn bã vì đó lại chính là những sự hy sinh lớn lao nhất. Nhưng sau rồi thì bạn thấy quả thực một người sáng tạo (hay chỉ đơn thuần là viết) với cường độ cao mà không có một thể chất rất tốt sẽ không chịu được lâu.

    Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều. Nếu ông sợ cái xã hội này lên án, tôi sẽ thu xếp cho ông đến một nơi hoàn toàn mới lạ. Vẫn chứng nào tật nấy.

    Sợ vì cảm giác có thể đánh mất rất dễ dàng. Thử hòa vào họ, hiểu họ, phê phán cũng như cảm thông với họ. Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu.

    Để tránh những hận thù. Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố. Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.

    Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất. Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn. Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.

    Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn. Chỉ thấy một tí xíu thất vọng. Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap