Aristotle là người luôn suy nghĩ rạch ròi, nhưng mức độ khó trong các tác phẩm còn tồn tại của ông khiến các học giả cho rằng chúng chính là những ghi chú cho các bài diễn thuyết, sách, hoặc là những ghi chú của chính Aristotle hay của một sinh viên nào đó ghi lại những lời dạy của thẩy mình.Những nhà triết học không đặt câu hỏi giống của nhà khoa học, và họ cũng không sử dụng phương pháp tương tự để trả lời.Câu hỏi thứ nhất (Cuốn sách viết về cái gì?) không thay đổi nhiều lắm.Người đọc cố gắng khám phá ra bộ khung của cuốn sách, còn tác giả lại bắt đầu mọi việc với bộ khung đó và cố gắng đắp da thịt lên trên để che lấp nó.Quy luật chung là càng nỗ lực nhiều, hiệu quả càng cao.Triết học không chỉ quan tâm đến mối quan hệ của các hiện tượng mà còn phải hiểu thấu những nguyên nhân sâu xa và điều kiện dẫn đến các hiện tượng đó.Khi nói một tác giả trình bày không logic tức là tác giả đã ngụy biện trong quá trình suy luận.Mỗi cuốn sách thực hành đều có sự pha trộn giữa hùng biện và tuyên truyền.Hiểu hơn những gì trước đây bạn chưa hiểu cũng là học hỏi.Ở đây, chúng tôi chỉ đề cập đến các tác phẩm lý thuyết trong triết học như các chuyên luận hay tác phẩm siêu hình về triết lý của tự nhiên.