Nó tiết ra những chất tạm lãng quên hết đớn đau. Chả hiểu họ làm thế để làm gì. Ai có thể giữ được tuổi trẻ, những người lúc nào cũng có thể bị cám dỗ bởi thứ triết lí hiện sinh muôn hình vạn trạng.
Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng. Thôi, bác đừng đi xe ôm xuống đây. Bà chị bảo em cứ cầm, mọi người đều nhận lương rồi, coi như để khuyến khích.
Nhưng không được, cái chăn có vẻ rộng quá. Thằng em tôi đang tuổi trưởng thành. Bởi vì những sự tiêu cực, những sự trái ngang, hèn hạ và phản bội không làm tôi ngỡ ngàng.
Bởi vì, khi các bậc cha mẹ làm cha làm mẹ họ thường quên mình từng là những bậc con. Ông có thể bắt ông cụ chết theo cách ông thích. Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này.
Ông chú em bố được trao quyền lãnh đạo khâu tổ chức đám cưới. Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng. Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí.
Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi. Nhất là những mặt còn lại của đời sống. Đến giờ phút này còn chưa nổ mới dám tin mình là thiên tài chứ.
Sự đồng bộ quay về với mông muội lại từ đầu trước muôn rủi ro của tạo hóa, muôn đe dọa của sự thiếu hiểu biết và cả sự sồ sề của khoa học kỹ thuật hiện đại mà chúng ta đã tạo ra lại đồng nghĩa với hủy diệt. Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh. Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi.
Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất. Nhân cách chứa đựng không ít tố chất tài năng. Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau.
Khi viết, ít ra là khi viết, tôi muốn mới. Lúc đó bạn đang gập bàn. Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.
Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm. - Ông quả là người biết lo xa. Cháu phải nghe lời khuyên của mọi người và tự phê bình.